Dưới sự tác động của quá trình đô thị hoá và công nghiệp hoá, tình trạng ô nhiễm môi trường nước và không khí càng trở nên nghiêm trọng do phát triển các phương tiện giao thông cũng như các nhà máy nhiệt điện đốt bằng than đóng góp đến 85% lượng phát thải CO2 vào không khí. Vấn đề ô nhiễm không khí sẽ trở nên trầm trọng hơn khi tỷ lệ cây xanh ở những thành phố lớn như Hà Nội và TP.HCM là rất thấp, như ở Hà Nội tỷ lệ cây xanh chỉ đạt 2m2/người và chỉ bằng 1/10 tiêu chuẩn thế giới. Như vậy người dân đang phải đối mặt với rất nhiều các bệnh về hô hấp với chỉ số ô nhiễm AQI = 152 – 231.
2. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến biến đổi khí hậu do yếu tố tự nhiên và tác động của con người. Theo tổ chức Liên Chính phủ về biến đổi khí hậu (IPCC) và các nhà khoa học đa số đều đồng ý rằng nguyên nhân biến đổi khí hậu là do con người tác động sau cuộc cách mạng công nghiệp vì từ những năm 1950 thì nồng độ CO2 tăng lên đáng kể. Từ 1900 đến 1950 giữ ở mức ổn định 280 ppm nhưng từ năm 1950 đến năm 2010 đã tăng lên 450 ppm.
Đối với Việt Nam, nằm trong khu vực có vị trí địa lý đặc thù và khí hậu nhiệt đới gió mùa ảnh hưởng chế độ nhiệt từ phía bắc từ Trung Quốc và phía Nam ảnh hưởng bởi khu vực cận xích đạo. Nền nhiệt ở các thành phố lớn tăng lên là do quá trình đô thị hoá nhanh chóng cũng như phát triển phương tiện giao thông là những yếu tố cục bộ ngoài ra Việt Nam cũng ảnh hưởng của sự ấm lên toàn cầu do nền nhiệt toàn cầu dự báo tăng lên 0.8oC từ năm 1940 – 2018.
3. Đối với những nước phát triển thì họ rất quan tâm đến vấn đề môi trường, đặc biệt là đầu tư cho môi trường không khí và nước cụ thể hoá bằng chính sách và luật pháp. Hiện nay như ở Đức, các phương tiện ôtô phải đảm bảo tiêu chuẩn EU4 mới được chạy, để đảm bảo hạn chế tối đa lượng xả thải CO2 ra môi trường.
4. Vậy Việt Nam cần chính sách gì trong phát triển xanh, chống biến đổi khí hậu, hạn chế ô nhiễm môi trường…? Đây là một câu hỏi khó, vì để giải quyết bài toán này cần một chương trình tổng thể quốc gia với nhiều giải pháp khác nhau từ phát triển hạ tầng, chính sách phát triển phương tiện giao thông, kế hoạch dài hạn thích ứng với biến đổi khí hậu và nâng cao nhận thức cộng đồng.
Những giải pháp trước mắt thì phát triển hạ tầng giao thông công cộng, giảm phương tiện cá nhân, trồng nhiều cây xanh. Nhưng những kế hoạch này vẫn còn chậm so với kế hoạch đề ra và biến đổi khí hậu và ô nhiễm môi trường thì không chờ chúng ta chuẩn bị. Ở tầm quốc gia thì cần các nhà khoa học, các nhà hoạch định chính sách cũng như những người ra quyết định cần phải có nhận thức chung về hậu quả của ô nhiễm môi trường và biến đổi khí hậu. Nhưng xét ở khía cạnh khác thì các nước đang phát triển đều phải trải qua một giai đoạn trả giá về môi trường để phát triển kinh tế.
Hiện nay Chính phủ Việt Nam đã có nhiều hành động và chương trình để thích ứng với biến đổi khí hậu như đầu tư cho Đồng bằng Sông Cửu Long 1 tỷ USD để tìm kiếm các giải pháp thích ứng với biến đối khí hậu.
Về phía cá nhân, mỗi người cần tuân thủ nguyên tắc căn bản là “thiểu dục tri túc” có nghĩa là biết đủ để không sử dụng phí phạm tài nguyên thiên nhiên, lãnh phí năng lượng cho cộng đồng và những người khác.
Hà Nội cũng là thành phố ô nhiễm thứ 150 và là thủ đô ô nhiễm thứ bảy của thế giới. Tại khu vực Đông Nam Á, Hà Nội là thủ đô nhiễm thứ 2 và là thành phố ô nhiễm thứ sáu sau 5 thành phố của Indonesia.
Theo dự báo của các cơ quan nghiên cứu khoa học thuộc Bộ NN&PTNT, từ ngày 29-2 đến 6-3, xâm nhập mặn ở ĐBSCL giảm theo kỳ triều xuống, nước ngọt có khả năng xuất hiện ở các cửa sông Cửu Long cách biển từ 45-55km trở lên tại thời điểm triều thấp (chân triều).
Từ ngày 7 đến 15-3, xâm nhập mặn tăng cao theo kỳ triều cường. Khả năng ở mức cao nhất từ đầu mùa khô, phạm vi ảnh hưởng của ranh mặn 4g/l, phạm vi ảnh hưởng ở khu vực sông Vàm Cỏ (Vàm Cỏ Đông, Vàm Cỏ Tây) vào sâu khoảng 100-110km; sông Cổ Chiên, sông Hậu (Cửa Định An, Trần Đề) khoảng 70km; sông Cái Lớn 62-65km…